Source: Coffee by Fridacoustic
Nếu có cơ hội, chân thành khuyên bạn nên đề nghị một người bạn nước ngoài suggest cho bạn một địa điểm ngồi uống cà phê (tất nhiên là người này phải thích cà phê ở Hà Nội và ít nhiều đã lang thang trên các con phố ở đây!)
Không phải cái gì “sính ngoại” ở đây, đơn giản là qua những lần được bạn bè đề nghị một hai quán, mình thấy những người bạn ngoại quốc của mình chọn ngồi 1, 2 quán cà phê mà họ yêu thích, đáp ứng đơn giản các yếu tố:
Nhận được tin Đại tướng Võ Nguyên Giáp mất từ tối 04/10/2013. Ban đầu tin tức lan nhanh trên Facebook, sau là đến báo chí chính thống đưa tin. Cảm giác lúc ấy của mình là khá buồn. Mình thuộc thế hệ trẻ, ít có cơ hội tiếp xúc với Đại tướng. Chỉ biết đến Cụ qua lời kể của ông bà ngoại từ hồi bé tí, qua báo chí, sách vở, lớp chính trị ở trường.
Cái hộp bút đỏ gắn chặt kỷ niệm của mình với bố. Hồi còn học cấp 1, nhà mình nghèo kinh, chả có gì. Bố hay đèo mình đi học trên cái xe đạp Phượng hoàng, lóc cóc lóc cóc, 2 bố con đi cả chặng đường từ nhà về trường. Hồi ấy mình học trái tuyến, đường xá chẳng như bây giờ nên cũng vất vả phết.
Đầu ngõ nhà mình, cái ngõ ngoài mặt đường, đứng ngay ngõ Chùa Liên Phái, nhìn sang tay trái một cái là thấy, cửa hàng đầu tiên cùng phía, là một hàng bán văn phòng phẩm.
People were born with their own immortal beliefs. Like: - Doraemon is really really real. - I’m like a boss - Daddy is superman - Imaginary friend - etc.
They’ve grown, faded away or even disappeared along with human’s growth
To be continued…
Tranh thủ ở chỗ làm, viết vội 1 note nho nhỏ để đánh dấu ngày hôm nay. Bạn chồng mua cho cái “www.npthu.com”
Mấy ngày này nắng thu vàng rực rỡ.
Đi đường nhìn những xe chở đầy hoa thật là thích.
Tự thấy vui vì mình chưa… già lắm. Đầu óc vẫn còn đắm đuối được trong những cái đẹp bình dị, có mùi sến súa…
Mấy hôm trước còn thấy chán chường, mệt mỏi.