Bảng điều khiển cảm xúc
Hôm nay là tuần thứ 3 Táo nghỉ học ở nhà (sau 1 tuần nghỉ Tết) vì dại dịch nCoV, và có vẻ chúng mình đều thấy chán ngán và stress lắm rồi. Lúc tối Táo ta lại phản ứng tiêu cực, tức giận, la hét, mẹ thì cáu giận. Bố điều được Táo vào phòng thì có vẻ là lôi giấy bút ra làm gì đấy.
Chén nó!!!!
1/ Lúc Táo ngủ thì mẹ đi làm đẹp. Hôm ấy vừa đắp mặt nạ xong thì vào Táo lục sục trèo lên người mẹ nằm. Rồi chả hiểu có linh tính gì mà anh nhổm dậy mở mắt nhìn mẹ. Sau đúng 2 giây ngỡ ngàng thì anh òa lên khóc nức nở (vì sợ). Hôm sau hỏi thì anh bảo “con tưởng mẹ là quái vật”…
1/ Mẹ cắt tóc ngắn. Từ lúc nhìn thấy đầu mới của mẹ, Táo thỉnh thoảng lại hỏi: “Mẹ ơi, mẹ là mẹ của ai đấy? - Mẹ là mẹ của MĐ* à? Không phải là mẹ của Táo đâu!!!”
(* MĐ là tên thật của Táo T_T)
2/ Tầm 9h là Táo phải lên giường đi ngủ. Hôm ấy các anh chị 9h tối bên ngoài vẫn nô ầm ầm.
1. Đi trong thang máy, Táo nói chuyện với 1 bạn lớn hơn kiểu kể lể trình bày “Táo đi siêu thị Táo xem con cá con cua…”. Đang kể hăng thì bị bạn sấn sổ đẩy cho một phát ngã thụp xuống, khóc từ tầng 18 lên đến nhà.
Về đến nhà vẫn ấm ức khóc, bố mẹ được dịp giáo điều “Bạn làm thế là không được nhỉ? Lần sau bị bạn đẩy con đứng lên bảo bạn làm thế xấu nhé?
Quân Khu Nam Đồng by Bình Ca
My rating: 5 of 5 stars
Hôm nay mới phát hiện ra mình đọc Quân khu Nam đồng xong ngay trước ngày Thương binh liệt sĩ 27⁄7. Thế là mình nhớ đến Hương và Ngọc, 2 nhân vật mình cũng dành khá nhiều tình cảm trong truyện. Hương là người con gái khảng khái và kiên cường, anh Ngọc thì trầm nhưng khéo tay và tốt tính… Cả 2 người đều nằm lại nơi chiến trường, bỏ lại mối tình dang dở với Việt, và với Liên.
Con chim khổng tước còn hót vang ngày mở đất by Phan An
My rating: 5 of 5 stars
Phan An luôn là một cây viết yêu thích của mình. Đọc “Chim khổng tước” mình có thể hình dung ra một nỗi nhớ nhà, hoài niệm về những điều xưa cũ, về nơi làng quê cằn cỗi, nhỏ bé mà đơn sơ. Về những cuộc sống khó khăn đầy ám ảnh, về rặng tàu chè.
Lad: A Dog by Albert Payson Terhune
My rating: 5 of 5 stars
Fantastic! With a simple and ‘rustic’ writing style, each line, each sentence, each word of this book will make you fall in love with this outstanding thoroughbred-in-body-and-soul Collie immediately!
His adventures will also bring you goosebumps and tears, will make you wish you could be right there with him, give him your warmest hug when he finished his journeys.
Trong hình là một thanh niên không hề thích Noel
1. Biểu diễn văn nghệ
Cô giáo bảo lớp của Táo sẽ biểu diễn tiết mục mở màn tại Chương trình Văn nghệ mừng Noel của trường. Mẹ hiện chưa có clip, nhưng mà có thể dễ dàng tả lại tiết mục của lớp em một cách chân thực nhất.
Tiết mục của lớp Táo diễn ra trong vòng 4 phút.
Tầm 10 - 11 tháng Táo bắt đầu bập bẹ một vài từ đơn giản. Ngoài những từ cơ bản như “bà bà” và “măm măm”, em còn chủ động nói thêm được một vài âm khác nữa. Tại thời điểm mẹ viết blog này thì em đã được 19 tháng 5 ngày, nói được độ 2-3 từ liền và liên thiên suốt ngày rồi. Nay mẹ ngồi tổng hợp lại những từ đầu tiên của mẹ và em, trước thời điểm em được 1 tuổi.
Em Táo sắp đi bộ đội ngày đầu, mấy nay mẹ bận công chuyện rồi lo này lo kia cho em, nói chung là lo lắm, lần đầu mẹ tách em mà :(
Giờ mẹ lo nhất là khoản đối mặt với bullies của em. Anh này hơn em mấy tháng, cùng lớp cùng tầng. Cái hay là có người quen vào lớp chắc em đỡ sợ hơn, cái dở ở chỗ anh này đang trong vai của một bully chính hiệu T_T